Wednesday, April 3, 2013

người yêu bảo thủ, hay nói ngang

Người yêu bảo thủ, hay nói ngang

Bạn ấy nhỏ hơn tôi 4 tuổi nhưng nóng tính và không mấy khi chịu thừa nhận lỗi sai.

Tôi hay vào mục Tâm tình để đọc tâm sự của các bạn. Nay, tôi cũng sẽ là người muốn gửi đến tâm sự của mình để xin các bạn góp ý cho. Tôi năm nay 29 tuổi. Bạn trai tôi nhỏ hơn tôi 4 tuổi. Tuy nhỏ nhưng nhiều khi, suy nghĩ của bạn ấy lại chững và cứng hơn tôi. Vì bạn ấy cũng đã có thời gian làm thêm đủ thứ nghề từ bán bánh tráng trộn, nước sâm, đến phục vụ quán bar... để kiêm thêm trong lúc bạn ấy còn là sinh viên. Và tuổi thơ của bạn ấy cũng không mấy được hạnh phúc như mọi người khác.

Hiện tại, bạn ấy vừa nghỉ làm và đang đi học thêm tín chỉ. Bạn ấy cũng làm thêm nhưng đa phần là làm trên mạng. Còn tôi đã nghỉ làm và cũng đang dự dịnh đi học thêm khoảng 1 năm rồi sau đó mới tiếp tục công việc mới. Chúng tôi quen nhau cho tới bây giờ cũng mới được 5 tháng. Tuy tuổi còn nhỏ nhưng bạn ấy sống rất biết điều, biết chuyện và biết trên dưới. Vì vậy, bạn ấy đã chiếm được tình cảm của mẹ và anh tôi.

Qua tìm hiểu, tiếp xúc, tôi thấy bạn ấy là người thẳng thắn, thoải mái, sống thật với chính bản thân mình. Bạn ấy không bao giờ giả tạo dù tiếp xúc với ai. Tình cảm hiện tại của chúng tôi vẫn rất tốt đẹp, mặc dù cũng có vài chuyện khiến tôi bực mình nhưng không đáng kể lắm. Bạn ấy chỉ có một khuyết điểm là nóng tính và khi đã nóng là nói chuyện rất ngang. Dù đúng hay sai cũng không nghe ai. Nhưng khi vui vẻ, tôi nói lại thì chỉ có hai chuyện bạn ấy nghe và chấp nhận. Chuyện nào bạn ấy thấy đúng thì mới nghe, không thì thôi.

Nhiều khi bạn ấy nóng mà chuyện nào không muốn nói thì tôi có hỏi thế nào, bạn ấy cũng không trả lời và không muốn đả động đến. Trừ lúc bạn ấy vui vẻ, tôi mới nói chuyện được. Rồi khi bạn ấy làm bài cũng vậy. Tôi thấy sai và bảo nhưng bạn ấy không nghe. Những lúc đó, bạn ấy cứ cho là mình đúng và không chấp nhận ý kiến của người khác. Chẳng lẽ người đàn ông lại hay sỹ diện vậy sao? Mặc dù là với người mình yêu. Bạn ấy có phải là người gia trưởng không? Có tôn trọng tôi không? Nếu sau này tôi lấy người ấy về thì tôi có phải khổ tâm không? Xin mọi người cho tôi ý kiến để tôi có suy nghĩ sáng suốt hơn. Cám ơn mọi người.

Yushitki

* Gửi tâm sự của bạn về changnang@ngoisao.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối.

Nguồn: ngoisao.net

mẹ đơn thân thái thùy linh tự vệ

Mẹ đơn thân Thái Thùy Linh tự vệ

Việc ca sĩ Thái Thùy Linh được nhận giải thưởng Gương mặt trẻ Việt Nam tiêu biểu 2012 đã dấy lên những tranh luận 'nảy lửa' trên Facebook.

>> Trải lòng của sao Việt làm mẹ đơn thân
>> 'Tôi béo ú, xấu dã man nhưng đàn ông vẫn để ý'

Đỉnh điểm là khi một admin diễn đàn có hơn 3.000 thành viên Facebook đưa status: 'Trung ương Đoàn cổ vũ giới trẻ làm mẹ không cần lập gia đình bằng cách trao Gương mặt trẻ tiêu biểu cho ca sĩ Thái Thùy Linh'. Status này cũng đã khiến nhiều thành viên trong diễn đàn phẫn nộ, cho rằng đã làm tổn thương những người phụ nữ đang nuôi con một mình. Và lúc 3h sáng nay, Thái Thùy Linh đã lên tiếng trên Facebook cá nhân: 'Những người phụ nữ nuôi con một mình nếu họ quyết định cuộc sống mà không lệ thuộc, không xin xỏ, không làm phiền toái đến ai, không phá vỡ hạnh phúc của người khác, được sống theo quyết định của chính mình, vậy tại sao chúng ta lấy quyền gì để lên án họ và cho rằng họ không xứng đáng được vinh danh dù họ đã nỗ lực đóng góp cho xã hội – điều mà rất rất nhiều phụ nữ có chồng bên cạnh không làm được? Làm mẹ đơn thân, tức là họ đã phải làm việc gấp đôi, nghị lực gấp đôi, thiếu hụt gấp đôi, cô đơn gấp đôi, để nuôi con cái trưởng thành, nếu những đứa con sinh ra bởi những người mẹ đơn thân trở thành người tốt, người có ích cho xã hội, thì sao chúng ta lại lên án họ'.

Nữ ca sĩ của những chương trình tình nguyện Mặc ấm – Vì học sinh nghèo dân tộc miền núi, Mang âm nhạc đến bệnh viện, Tết trong bệnh viện, Dạy âm nhạc và mỹ thuật miễn phí cho trẻ em nghèo… gọi việc mang đời tư ra xét nét bên cạnh chuyện giải thưởng là hành động 'không nên có của một người đàn ông' và bày tỏ những suy nghĩ rất thẳng: 'Trung ương Đoàn không trao giải cho em vì là Bà mẹ đơn thân tiêu biểu, mà vì những đóng góp tích cực và hiệu quả cho xã hội, ở mảng 'công tác tình nguyện'. Và em không hiểu việc em làm mẹ đơn thân thì có liên quan gì đến những cống hiến này? Hay cứ là mẹ đơn thân thì không được/nên/cần cống hiến, hoặc có cống hiến cũng không nên ghi nhận?'.

Thái Thùy Linh cảm thấy bị xúc phạm nặng nề.

Thái Thùy Linh cảm thấy bị xúc phạm nặng nề.

Thành viên có nickname Vĩnh Quyên trên Diễn đàn nhà báo trẻ chia sẻ: 'Việc một người phụ nữ như Thái Thùy Linh chọn sinh con một mình, xét đến cùng, đó là quyền được lựa chọn hạnh phúc, quyền được làm mẹ và quyền quyết định cuộc sống của họ. Về luật pháp, họ không vi phạm, về đạo đức cũng không, trừ phi có người phụ nữ nào đó đến kiện Thái Thùy Linh vì đã làm ảnh hưởng tới gia đình họ, chung sống ngoài vợ chồng với người đàn ông đã có gia đình. Những người đàn ông, những người phụ nữ đóng vai đoan chính lên án những người mẹ đơn thân phải chăng mong muốn tất cả những người phụ nữ phải chấp nhận một cuộc hôn nhân cho dù không tình yêu, với một lão chồng say rượu bét nhè, thi thoảng tẩn cho một trận. Dù có như thế thì nhưng phải chấp nhận cuộc hôn nhân ấy, phải có một đức ông chồng hợp pháp thì mới được tiếng là 'ngoan' có phải không?'.

P/S: Mẹ sẽ chiến đấu, nếu có bất cứ ai xúc phạm chúng ta, quyết định như vậy nhé ;) ♥

Thái Thùy Linh viết cho con: 'Mẹ sẽ chiến đấu, nếu có bất cứ ai xúc phạm chúng ta, quyết định như vậy nhé'.

Cũng đồng tình với quan điểm trên, một ý kiến khác của nickname Hữu Quang: 'Chắc mọi người đều biết và hiểu, trong cuộc sống hiện nay, nuôi một đứa con ăn học đàng hoàng không phải là chuyện đơn giản. Hai vợ chồng cùng đi làm, chi phí cho cuộc sống, nuôi con ăn học cũng đã đầy chật vật. Ngoài chuyện kinh tế, còn là sự chia sẻ mọi khó khăn khác trong cuộc sống. Một mẹ nuôi con, sự vất vả của Thái Thùy Linh (ít nhất) là gấp đôi những người khác, trong đó có cả sự vất vả vượt qua những định kiến, suy nghĩ phong kiến khốn nạn. Thái Thùy Linh vẫn vượt qua được điều đó để làm tốt những hoạt động từ thiện, nhân ái mà cô là một trong những người nổi bật. Tôi thấy mừng cho Thái Thùy Linh và mừng cho sự lựa chọn của Trung ương Đoàn'.

Từ trường hợp của Thái Thùy Linh, cũng có những ý kiến tranh luận mở rộng bàn về trách nhiệm của người phụ nữ khi làm mẹ đơn thân và cũng có những trường hợp single-mom cá biệt, đáng chê trách. Nickname Anh Dũng chia sẻ: 'Cần nhớ rằng con của Thái Thùy Linh cũng là một sinh linh, là một phần của xã hội. Nói Thái Thùy Linh cống hiến cho xã hội thì đừng quên trách nhiệm của cô ấy với chính con mình. Tất nhiên, chúng ta có suy nghĩ tích cực rằng Thái Thùy Linh đã cố hết sức, bất đắc dĩ mới chia tay bố đứa bé. Chúng ta hy vọng rằng niềm tin ấy dành cho Thái Thùy Linh là thỏa đáng. Bởi vì các bạn chỉ nhìn vấn đề một cách hời hợt, đánh đồng cái gọi là 'bà mẹ đơn thân' mà không hề quan tâm đến nguồn cơn của sự đơn thân ấy. Các bạn chỉ căn cứ vào sự cho phép của pháp luật nhưng các bạn lại bỏ qua trách nhiệm của bậc cha mẹ trước đó'.

MC Thảo Vân, người cũng đang nuôi con một mình, chia sẻ đầy đồng cảm bằng status: 'Thái Thùy Linh được nhận danh hiệu Gương mặt trẻ tiêu biểu vì những đóng góp rất lớn của cô cho cộng đồng. Những việc làm của cô, bất cứ ai có lương tâm cũng đều ghi nhận, ít nhất cho đến lúc này. Và vì cô là mẹ đơn thân, nên sự cố gắng của cô còn phải gấp đôi người có chồng, cô vừa chăm con khôn lớn với hai vai bố mẹ, vừa đưa cánh tay bé nhỏ của mình cho những người bất hạnh cần hơi ấm. Việc làm nhân văn và sự hào hứng đầy sức sống của cô có sức lan tỏa mạnh mẽ, nên cô kêu gọi được nhiều người cùng làm với cô, chung tay với cô, mang nụ cười và ấm áp đến cho nhiều người thay vì những hằn học, nhỏ nhen, đố kỵ và xấu xa... Nói không ngoa, cô đã góp một phần không nhỏ làm cuộc sống của cô, của những người biết cô, của con gái cô có nhiều ánh sáng hơn, hơn rất nhiều lần những kẻ chỉ biết hưởng thụ, đen tối, có khi còn chưa một lần trong đời nỡ bỏ ra mấy đồng bạc lẻ của mình cho những kẻ ăn xin...'.

Bỏ qua những thị phi, tranh luận, chiều nay, Thái Thùy Linh vẫn lại mang âm nhạc đến Bệnh viện
Mắt Trung ương, Hà Nội, chia sẻ cùng các bệnh nhân.

Bảo Nhi

Nguồn: ngoisao.net

ngại tiến xa với bạn gái tính trẻ con

Ngại tiến xa với bạn gái tính trẻ con

Bây giờ, mình cố gắng chiều cô ấy hết khả năng của mình nhưng chỉ lo sau này cô ấy hay giận dỗi thì hôn nhân cũng khó kéo dài.

Mình là độc giả hàng ngày của chuyên mục. Hôm nay, mình muốn gửi câu chuyện bản thân mình lên chuyên mục và nhờ các bạn, anh chị độc giả cho mình một lời khuyên. Mình năm nay 26 tuổi, đã tốt nghiệp đại học, công việc chưa thật sự ổn định. Theo bạn bè, mình cũng ưa nhìn, biết quan tâm tới người khác.

Mình quen cô ấy được hơn 2 năm. Cô ấy là con một trong gia đình, chịu sự thiệt thòi từ nhỏ khi ba mẹ chia tay nên được mẹ, ông bà ngoại và các dì dành tình cảm rất nhiều. Hầu như tất cả mọi việc trong nhà cô ấy đều không phải làm. Xin nói thêm là gia đình cô ấy rất tốt nhưng mà một nửa trong số các dì, cậu đã ly dị. Hai đứa quen nhau và cũng đã xác định tiến đến hôn nhân nhưng hiện tại, mình rất lo lắng cho tương lai sau này.

Tính cô ấy rất trẻ con, hay giận dỗi mình. Chuyện gì cũng có thể giận, không vừa ý là cô ấy giận. Ví dụ như nhiều khi mình bận đi học thêm ngoại ngữ, không lên chơi được, cô ấy cũng giận mà một tuần, mình ghé nhà cô ấy khoảng 5 ngày rồi. Tết năm nay, mình ở nhà phụ dọn dẹp nhà cửa để cúng Giao thừa, 6h tối, mình lên nhà cô ấy để đi chơi, xem bắn pháo hoa, cô ấy cũng giận dỗi vì mình đến trễ. Tết lên nhà mình chơi, phụ anh chị nấu ăn, rửa chén thì cô ấy cũng khó chịu, than thở.

Mình cũng cố gắng chiều cô ấy hết khả năng của mình. Mình chủ động nấu ăn, dọn dẹp khi cô ấy đến nhà chơi vì sợ cô ấy không biết làm. Thế nhưng cô ấy lại nói: 'Sao anh giống con gái thế? Sao toàn anh làm?'. Rồi thì 'Mai mốt lấy nhau, sống ở nhà anh, chắc em sống không nổi'. Cô ấy nói gia đình mình khó. Sự thật là gia đình mình, ba mẹ cũng hơi khó tính nhưng ba mẹ cho tự do chọn lựa vợ.

Từ khi quen nhau, mình cũng đã rất hạn chế cafe, bạn bè, tiệc tùng để dành thời gian cho cô ấy. Mình biết cô ấy được nuông chiều từ bé, chịu nhiều thiệt thòi, còn trẻ con nhưng mình nghĩ sẽ cố gắng bù đắp, chỉ bảo cô ấy. Mình hy vọng cô ấy sẽ thay đổi dần nhưng bên cạnh đó là sự lo lắng cho cuộc sống hôn nhân sau này, sợ sẽ tan vỡ khi mà sức chịu đựng và lòng tự trọng của mỗi người có giới hạn. Mong quý anh chị, độc giả cho mình lời khuyên để có thể có quyết định sáng suốt cho bản thân và tương lai.

Hoàng Vũ

* Gửi tâm sự của bạn về changnang@ngoisao.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối.

Nguồn: ngoisao.net

15 điều phụ nữ hiện đại nên có

15 điều phụ nữ hiện đại nên có

Cho dù bạn còn độc thân hay đã kết hôn, hãy dành cho mình một khoản tài sản riêng để không bao giờ rơi vào cảnh khổ sở vì thiếu thốn vật chất.

>> 5 điều đơn giản để sống lạc quan
>> 16 cách 'nâng niu' bản thân

1. Không có một người bạn thân là sự thiệt thòi lớn trong cuộc sống. Vì thế, hãy chắc chắn rằng, bạn có một người bạn đủ tốt và chân thành, sẵn sàng chia sẻ mọi vui buồn trong cuộc sống với bạn.

2. Yêu thích một bộ phim tình cảm để bất cứ khi nào cần rơi nước mắt một cách 'chính đáng', hãy xem lại bộ phim đó và không cần phải che giấu tâm trạng kém vui.

3. Đã là phụ nữ thì không thể thiếu một món đồ trang sức, bởi nó là 'tuyên ngôn' cho sự dịu dàng và nữ tính của phái đẹp.

4. Cho dù bạn còn độc thân hay đã kết hôn, hãy dành cho mình một khoản tài sản riêng để không bao giờ rơi vào cảnh khổ sở vì thiếu thốn vật chất.

5. Những phụ nữ có mục tiêu rõ ràng trong cuộc sống sẽ hiếm khi rơi vào cảm giác chênh vênh, chán chường.

6. Vẻ đẹp của các chị em sẽ trở nên thần bí và quyến rũ hơn nhờ một chiếc váy màu đen.

7. Một phụ nữ hạnh phúc không bao giờ thiếu sự hài hước và khả năng gây cười.

8. Bạn nên biết, những phụ nữ linh hoạt trong cuộc sống sẽ luôn biết cách thoát ra khỏi mớ lộn xộn và rắc rối từ cuộc sống một cách dễ dàng.

9. Dù mạnh mẽ đến đâu, đã là phái đẹp thì đều cần đến sự ủng hộ từ phía chồng/bạn trai.

10. Niềm say mê học hỏi những thứ mới mẻ sẽ giúp bạn không bao giờ trở nên nhàm chán.

11. Dám từ chối những điều mà bản thân không thích là tính cách của một phụ nữ mạnh mẽ, tự tin, độc lập.

12. Thỉnh thoảng, nhâm nhi một ly rượu vang cũng là cách hay để hưởng thụ cuộc sống.

13. Có một nơi để 'trốn' mỗi khi trống trải, buồn phiền sẽ giúp bạn nhanh chóng lấy lại cân bằng trong cuộc sống.

14. Có ai nói với bạn chưa, đàn ông luôn bị hấp dẫn trước một cô gái tự tin sải bước trên một đôi giày cao gót?

15. Một món ăn 'tủ' đôi khi sẽ giúp ích cho bạn rất nhiều khi muốn đi từ dạ dày đến trái tim của một ai đó.

Tường Vi

Nguồn: ngoisao.net

8 cách vá trái tim tan vỡ

8 cách 'vá' trái tim tan vỡ

Cái khó là quên những kỷ niệm. Muốn thoát khỏi đau khổ, hãy dũng cảm 'gói ghém' và 'khoá' những thứ thuộc về ký ức.

>> 4 cái 'được' sau khi chia tay

1. Giãi bày với bạn bè

Hãy nói một lần thật 'sòng phẳng' với người bạn thân thiết về lý do chia tay, về những nỗi đau khổ của bạn. Hãy khóc cười tuỳ ý để rồi sau đó loại bỏ cái tên đã khiến bạn đau khổ ra khỏi bộ nhớ.

2. 'Gói ghém' những kỷ niệm

Có thể bạn từng nghe, quên một người không khó, cái khó là quên những kỷ niệm người đó tạo ra. Vì thế, nếu không muốn mãi đắm chìm trong những cơn đau thì hãy dũng cảm 'gói ghém' những kỷ niệm và 'khoá' chúng lại vĩnh viễn.

3. Xách ba lô lên và đi

Có một trải nghiệm mới mẻ sẽ giúp bạn xua tan những 'đám mây đen' trong trí óc. Hãy lên kế hoạch cho một chuyến du lịch với bạn bè và người thân để tìm lại sự yên bình trong tâm hồn.

4. Hãy nở nụ cười

Sau chia tay, theo sự 'đưa đẩy' của kỷ niệm và nỗi nhớ, một lúc nào đó, tình cũ sẽ tìm hiểu về cuộc sống hiện tại của bạn. Hãy 'trưng' nụ cười tươi của bạn để người đó thấy rằng, với bạn chia tay không tồi tệ đến mức như bầu trời sụp đổ mà chỉ là một 'tai nạn' mà hoàn toàn có thể vượt qua.

5. Đặt ra đích đến

Sự chia tay có thể đẩy nhiều người đến nỗi hoang mang, mất phương hướng. Lúc này hãy nhớ rằng, tình yêu chỉ là một phần của cuộc sống, chứ không phải là tất cả. Vì vậy, hãy đặt ra mục tiêu sống rõ ràng để dành thời gian hiện thực hoá nó, thay vì để nỗi buồn cuốn bạn đi.

6. Không cố gắng làm bạn

Từ tình bạn có thể trở thành tình yêu, nhưng sau tình yêu sẽ không là gì cả. Cho dù bạn là người vị tha và khoan dung thì cũng đừng cố trở thành bạn bè với tình cũ. Bởi điều đó chỉ khiến cả hai thêm phần khó xử và càng khiến bạn khó quên người đó hơn.

7. Rút ra bài học từ sự đổ vỡ

Mỗi câu chuyện chia tay đều chứa đựng một bài học quý báu, có ích cho những mối quan hệ đến sau. Nếu sự thờ ơ, lạnh nhạt là nguyên nhân chia tay thì bạn cần học cách quan tâm đến người khác. Nếu nguyên nhân xuất phát từ sự nhàm chán, hãy học hỏi để trở nên quyến rũ, đáng yêu, nhiều màu sắc hơn. Bạn cần biết rằng, những kinh nghiệm đắt giá này được đổi bằng nước mắt và đau khổ, vì thế, hãy ghi nhớ và đừng bao giờ lặp lại sai lầm.

8. Mở cửa cho một mối quan hệ mới

Có ai đó nói với bạn rằng, cách tốt nhất để quên một người là yêu một người khác? Đây không phải là lời khuyên suông, khi đầu óc bạn bận rộn với một hình bóng khác, bạn sẽ nhanh chóng quên quá khứ không vui kia.

Tường Vi

Nguồn: ngoisao.net

nhìn tướng phán chuyện yêu của nàng

Nhìn tướng phán chuyện 'yêu' của nàng

Ngồi mà hay vuốt lông mày, liếm môi, cho tay ra sau gáy, tay chân rung, uốn éo thì ý dâm vượng thịnh, hiếu dâm, đa tình, đa dâm.

Trong tướng mệnh học, người ta nhìn con người dưới nhiều khía cạnh khác nhau từ những nhận xét về cơ thể học, tâm lý học, xã hội học... Tướng mệnh học pha lẫn giữa hai loại khoa học tự nhiên và văn chương. Tướng mệnh của một người là định mệnh của người đó được thể hiện ra ngoài dưới những nét riêng về tướng cách, diện sắc, tâm tướng và tình tướng của cá nhân đó.

Trong sách Tướng mệnh học có một số vấn đề liên quan đến tính dục và giới tính của phụ nữ được phân tích khá sâu sắc. Nhìn sắc diện bên ngoài, khóe mắt làn da, nhìn cách cười nói, đi lại nằm ngồi, những chuyên gia về tướng mệnh học có thể suy đoán tính cách tính dục của người ấy những tướng như: Hung cao điến kiệu, yêu tế kiên hàn, thân như phong liễu, hạc thoái phong yêu (ngực ưỡn đít cong, eo nhỏ vai so, người ngả nghiêng như cây liễu, lưng như lưng ong, gầy như chân hạc...) đều thuộc tướng dâm.

Căn cứ vào tướng pháp của Thủy Kính, Ma Y, Hứa Phụ, Quản Lộ, Quí Cốc cũng như Thu Đàm Nguyệt, Nữ ngọc Quản Quyết, Linh Đài Bí... thì cho thấy những dâm tướng qua cử chỉ nữ nhân như sau:

- Phụ nữ ngồi thường mân mê mái tóc là người rất đam mê tình dục.

- Ngồi mà hay vuốt lông mày, liếm môi, cho tay ra sau gáy, tay chân rung, uốn éo thì ý dâm vượng thịnh, hiếu dâm, đa tình, đa dâm.

Trong Dâm dật ca có câu:

Yếm nhiên hàn tiếu ngữ. Dâm dật đới tình si (vừa nói vừa cười là dâm dật si tình)

Vị ngữ tiên tiếu dã đa dâm loạn (chưa nói đã cười là loại loạn dâm).

Hay câu ca khác:

Nữ nhân đào hoa nhãn

Tư phòng liễu diệp mi

Vô môi năng tự giá

Nguyệt hạ nữ nhân kỳ

(Người phụ nữ có đôi mắt hào hoa, lại thêm lông mày như lá liễu là loại trăng hoa đáo để....).

Trong phong thái, ăn mặc, trang điểm cũng nói lên cái tính khí gợi tình lẳng lơ qua mấy câu thơ của Hồ Xuân Hương:

Mùa hè hây hẩy gió nồm đông

Thiếu nữ nằm chơi quá giấc nồng

Lược trúc biếng cài trên mái tóc

Yếm đào trễ xuống dưới lưng ong...

Dâm sẽ là một điều xấu, thô bỉ và trơ trẽn nếu nó không được con người kiềm chế khi thực hiện nhu cầu tự nhiên này một cách bừa bãi cẩu thả. Xấu hay không là ở chỗ cái ý nó thể hiện dâm tính, bởi vì dâm cũng là một nhu cầu rất tự nhiên, nhất là trong đời sống vợ chồng.

Theo Sức khỏe & Đời sống

Nguồn: ngoisao.net

sắp cưới tôi, em vẫn giữ ảnh nóng với tình cũ

Sắp cưới tôi, em vẫn giữ 'ảnh nóng' với tình cũ

Mỗi ngày nhìn thấy những tấm hình đó, tình yêu của tôi mờ nhạt thêm một chút, sự lo lắng tăng lên và tôi muốn bước đi xa em.

Tôi 29 tuổi, em 25 tuổi, có lẽ đã lớn để hiểu được cái gì nên tôn trọng. Và điều quan trọng hơn là chúng tôi đã định ngày cưới không xa. Vậy mà không biết là vô tình hay cố ý, em vẫn để cái ổ cứng thân yêu mà em 'sợ mất nhất trên đời' ngay trước mặt tôi. Trong đó là vô số hình ảnh thân mật của em với người yêu cũ: ôm hôn trên giường cũng có, rồi cởi trần cũng có, ôm hôn ngoài đường cũng có... đủ mọi thể loại. Em đã lưu giữ chúng trong mấy năm qua.

Cũng đã nhiều lần chúng tôi cãi nhau về những tấm ảnh này và cả chuyện em vẫn còn đi gặp người yêu cũ. Tôi thực sự không muốn như vậy. Cãi nhau được gì đâu? Em đau khổ, bực tức thì tôi cũng đau buốt trong tim.

Mỗi khi nhìn thấy cái ổ cứng đó, trong đầu tôi lại hiện lên những hình ảnh kia chồng chất, ám ảnh tâm trí. Tôi đau đầu, tôi buồn bã... Những lúc này đây, tôi thực sự muốn dọn hết quần áo ra đi nhưng tôi yêu em nhiều và không thể làm được điều đó. Trong đầu tôi luôn quay cuồng với suy nghĩ, công việc và tôi chẳng thể nào làm được. Tôi luôn tự hỏi mà chẳng có câu trả lời: 'Em có yêu tôi thật sự hay không? Em yêu tôi thật sự sao cứ để tôi buồn và cãi nhau với em nhiều lần về những bức ảnh ấy?'. Ngay cả khi chúng tôi không cãi nhau trong một thời gian dài thì tôi cũng luôn buồn và mất cảm giác. Tôi nản rồi.

Mỗi ngày trôi qua, mỗi ngày nhìn thấy những tấm hình đó thì tình yêu của tôi dành cho em mờ nhạt thêm một chút. Sự lo lắng, không an tâm về một người mà tôi chưa từng gặp lại tăng lên một chút. Đôi chân tôi muốn bước đi xa em thêm một chút. Cảm giác yêu của tôi lại mất đi một chút. Một chút... một chút... nhưng thời gian trôi qua, nó sẽ vô tình thành một quả bom có sức tàn phá mạnh nhất, hủy diệt tất cả tình yêu mà chúng ta đã đắp xây.

Câu hỏi cuối tôi sẽ dành cho chính tôi và một ngày nào đó tôi cũng sẽ tự trả lời: 'Giữa những tấm ảnh kỷ niệm đó và tôi. Em chọn ai?' Có lẽ tôi cũng sắp tự trả lời được câu hỏi đó và: 'Tôi sắp phải ra đi, em biết không?'

Góc khuất

* Gửi tâm sự của bạn về changnang@ngoisao.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối.

Nguồn: ngoisao.net

chờ 6 năm để nghe cậu ấy nói yêu tôi

Chờ 6 năm để nghe cậu ấy nói yêu tôi

Cảm giác thinh thích từ thời lớp 7, lớp 8 trong tôi giờ đã lớn hơn rất nhiều nhưng thời gian có sức mạnh thật ghê gớm, kéo chúng tôi xa nhau.

Tôi và cậu ấy học chung với nhau từ lớp 5. Khi đó, chúng tôi mới chỉ 11-12 tuổi, biết thế nào là yêu! Cậu ấy vốn hiếu động, hay cười nhưng sức khỏe không tốt, gia đình thì lại quá khắt khe với cậu ấy. Lúc đầu vào lớp, tôi ghét cậu ấy lắm vì cậu ta suốt ngày trêu chọc, bắt nạt tôi, luôn có thái độ cười cợt thiếu nghiêm túc. Và lúc đó, tôi cũng có thiện cảm với bạn lớp trưởng cơ. Trẻ con mà, vấn đề tình cảm luôn luôn bộc lộ rõ ràng, thich ai thì đối tốt với người ta, còn ghét ai thì đến nói chuyện cũng không buồn mở miệng. Kết thúc tiểu học, tôi và cậu ta vẫn duy trì mối quan hệ người ở thì ta đi, không bao giờ hai đứa có thể ngồi chung một nhóm. Tôi học cũng khá nên cô có chút thiên vị, được xin đổi chỗ nên cứ hễ chỗ nào hình bóng cậu ta không có trong mắt là quyết tâm ngồi bằng được.

Có lẽ ông trời không thương tôi, nguyên bốn năm cấp hai tôi lại học chung với cậu ấy. Cảm giác của tôi lúc nhìn vào tờ danh sách lớp là tức giận, là chán ghét. Ngay ngày đầu tới trường, cậu ta đã không tha cho tôi, chọc tức tôi bằng những trò đùa quái gở nhưng không liên quan đến sâu bọ, chuột... như các tên con trai khác. Cậu ta luôn có cách làm tôi tức đến nỗi khói lửa bốc ngùn ngụt. Với tôi, cái gương mặt tròn tròn, trắng trắng, cái răng khểnh mỗi khi cười nó lộ ra được mọi người khen đẹp trai, dễ thương của cậu ta thật khó. Cậu ta suốt ngày nhăn nhở và tôi thầm nghĩ: 'Nhìn khỉ trong lồng còn sướng hơn'.

Tôi ghét cậu ấy, đó là sự thật. Rồi đến năm lớp 7, cậu ta ít trêu tôi hơn và có một khoảng thời gian vắng mặt. Mới đầu, tôi cũng chẳng để ý đến điều đó lắm vì thấy yên tĩnh thật là tốt. Nhưng không lâu sau, tôi nghe tin từ mấy đứa trong lớp là cậu ấy phải đi làm phẫu thuật ở đầu. Không hiểu sao lúc ấy, trong người tôi cảm thấy rất khó chịu. Tôi nhẫn tâm nói ra một câu mà ngay sau đó, tôi thấy hối hận kèm theo nụ cười mỉa mai chua chát: "Đáng cho nó lắm, ông trời có mắt mà".

Cậu ta

Cậu ta suốt ngày nhăn nhở và tôi thầm nghĩ: 'Nhìn khỉ trong lồng còn sướng hơn'.

Đúng lúc ấy, cậu ta lững thững đi vào lớp. Tôi còn nhớ rõ vẻ mặt tiều tụy, xanh xao, dáng người vốn hơi tròn giờ gầy đi trông thấy, nhất là ánh mắt cậu ấy nhìn tôi. Ánh mắt ấy, tôi không hiểu được nhưng tôi chỉ chắc chắn một điều là rất khó chịu khi bị nhìn như thế. Tôi trừng mắt lại rồi nhìn cậu ấy đi về chỗ ngồi. Miếng băng gạc màu trắng được gắn ngay sau gáy đập thẳng vào mắt tôi. Tôi thật không hiểu vì sao mình khó chịu như thế, cư xử như một người độc ác như thế và càng không hiểu tại sao kể từ lúc đó, tôi hay nhìn trộm cậu ấy như thế?

Những tháng ngày sau đó, không còn những trò đùa khiến tôi bực bội nữa, đáng lẽ tôi phải thấy dễ chịu mới đúng nhưng cái cảm giác trống rỗng khiến tôi không thể tập trung học bài. Tôi dõi theo cậu ấy hàng ngày tới lớp và thật tệ là tôi lại có chút mong ngóng những câu trêu đùa hay vẻ mặt rất thiếu nghiêm túc ấy. Tôi thấy nhớ... Đến giữa kỳ 2, khi thi xong, sau một thời gian dài sống trong yên bình, một buổi sáng, tôi phải đi trực nhật nên đến sớm, ngỡ ngàng khi nhìn thấy trên bàn của mình là một hình trái tim gấp gọn gàng, đẹp đẽ và trên đó ghi tên của cậu ấy.

Nhưng khi cầm hình gấp lên, nhận ra nét chữ ấy không phải của cậu ta thì lại có gì đó thất vọng rồi tự diễu mình, không hiểu là đang mong chờ cái gì nữa. Rồi những ngày sau đó, giờ ra chơi, truy bài… chỉ cần tôi đi ra khỏi lớp là khi về chỗ lại có một bức thư hay một hình trái tim như lúc trước và tuyệt nhiên, nét chữ vẫn không phải của cậu ta. Tôi rất giận vì trò đùa không mấy vui vẻ này vì bạn bè bên cạnh thì cứ đồn ầm lên là cậu ấy thích tôi - một điều phi lý nhất mà tôi được nghe thấy.

Tôi tức giận, đứng bật dậy, này thì thư, này thì trái tim... Tôi xé bỏ tất cả trước mặt cả lớp và dĩ nhiên cậu ấy nhìn thấy. Lại là ánh mắt đó, cậu ấy buồn bã nhìn tôi rồi gục mặt xuống bàn. Mọi người cũng dành cho tôi ánh mắt khó hiểu. Lúc đó tôi nghĩ: 'Mình làm sai gì chứ? Yêu với chả đương, vớ vẩn". Nhưng rồi tin đồn lan đến tai cô giáo chủ nhiệm, ngay trong buổi sinh hoạt lớp, cô đã nói thẳng ra trước lớp rằng cậu ấy không xứng với tôi. Tôi ngạc nhiên cực độ khi cô giáo lại có thể nói thế. Lời lẽ của cô rõ ràng thế cơ mà. Ngay lập tức, tôi nhìn sang đầu bàn gần cửa lớp nơi cậu ấy ngồi, cậu im lặng và nhìn về phía tôi. Tôi đã nghĩ: 'Ừ thì tôi là học sinh giỏi, hay tham gia đoàn đội, đi thi học sinh giỏi môn của cô chủ nhiệm, thế thì có gì ghê gớm mà cô lại có thể xúc phạm người ta như thế?". Tự dưng tôi cảm thấy bất bình thay cho cậu ấy.

Từ ngày đó, tôi không còn cảm giác ghét bỏ cậu ấy nữa mà thực ra, cảm giác này cũng sớm tiêu tan lâu rồi, chỉ có điều tôi không nhận ra mà thôi. Tôi đã bắt đầu nói chuyện với cậu ấy, mặc dù chỉ là một vài câu bông đùa thôi. Tôi thấy thoải mái khi nhìn cậu ấy cười vui vẻ như trước, bạn bè xung quanh cũng hay nói tốt về cậu ấy với tôi. Bấy giờ, tôi không còn né tránh nữa mà cũng biết nói lại rồi. Cứ thế, tôi rút dần khoảng cách với cậu ấy. Trong những buổi đi chơi, cậu ấy luôn nhường nhịn, giúp đỡ tôi. Tôi cười cho qua chuyện mỗi khi đứa bạn nào nói: 'Cậu ta thực sự thích mày đấy'. Tôi chỉ có thể đáp lại: 'Ừ thì thích'.

Tôi thích cậu ấy - đó là sự thật nhưng tôi không có cách nào để nói.

Tôi thích cậu ấy - đó là sự thật nhưng tôi không có cách nào để nói.

Mỗi lần đi chơi, tôi và cậu ta không biết cố tình hay có duyên mà luôn ngồi cạnh nhau. Mỗi khi liên hoan, bọn nhóc học đòi làm người lớn uống bia rượu và cậu ấy cũng uống nhưng mỗi khi tôi nhìn cậu ấy với ánh mắt không vừa lòng thì cậu ấy lại chỉ biết đặt ly xuống, không uống nữa rồi cười với tôi. Chợt có gì đó khác lạ len lỏi trong lòng tôi. Ở khoảng cách gần mới nhận ra nụ cười của cậu ấy thật đẹp, thật thu hút. Thời gian dần qua đi, mỗi khi cậu ấy nhìn tôi cười là y rằng, mặt tôi đỏ ửng lên. Cậu ấy hồn nhiên gọi tôi là em xưng anh mỗi khi chỉ có hai đứa. Không hiểu sao tôi thấy là lạ, không ghét bỏ nhưng cũng không phải là thích và thường quát tháo ầm ĩ, đánh đập cậu ấy.

Nhờ cậu ấy, tôi đã được trải qua nhiều cung bậc cảm xúc, vui buồn lẫn lộn. Có lúc, tôi còn giận dỗi khi cậu ấy nghỉ học không có lý do và lúc nghe cậu ấy giải thích thì lại thấy mình nên xin phép cô hộ. Mỗi lần như thế, mấy đứa bạn trong lớp đều nhìn hai đứa chúng tôi rồi cười rất 'xấu xa'. Tôi hiểu bọn chúng nghĩ gì nhưng tôi kệ vì thấy hiểu lầm cũng không phải là không tốt. Cậu ấy còn giúp tôi nhận ra tình cảm của mình khi một lần nữa, hình trái tim được đặt ngay ngắn trên bàn tôi với tên hai đứa được viết bằng nét chữ không khó để nhận ra chủ nhân của nó. Tôi đã rất vui. Niềm vui xuất phát từ tận đáy lòng lan tràn lên cả khuôn mặt, làm tôi cười rất nhiều trong ngày hôm đó. Tôi biết trong tâm trí mình đã có cậu ấy nhưng lại không can đảm để nói ra, chỉ có thể vui vẻ trò chuyện, vui đùa cùng nhau và không phủ nhận những lời trêu ghẹo của bạn bè. Tôi thích cậu ấy - đó là sự thật nhưng tôi không có cách nào để nói. Tôi quá nhát gan và nghĩ tuổi còn nhỏ, mới lớp 8 thì yêu đương gì.

Thời gian trôi đi thật nhanh, đến khi lên lớp 9, thời gian học phải tăng gấp đôi, tôi vẫn thích cậu ấy nhưng tôi thực không biết cậu ấy nghĩ như thế nào về mình. Cậu ấy vẫn cười đùa, nói chuyện với tôi. Lúc ôn thi tốt nghiệp, cậu ấy còn giảng cho tôi những môn lý, hóa. Tôi chợt nhận ra lực học vốn rất không cân đối của cậu ấy, chỉ giỏi những môn tự nhiên thôi, còn xã hội thì… Nhìn cậu ấy chăm chú giảng giải cho mình hiểu mà tôi thấy lòng lâng lâng. Trên khuôn mặt kia không còn là nét bầu bĩnh khi xưa nữa mà đã có phần gọn gàng hơn do đang trưởng thành.

Nhiều khi, tôi bật cười một mình khi nghĩ đến cậu ấy và những trò đùa quái đản làm chúng tôi đến gần nhau hơn. Rồi có những lúc tôi thấy buồn vô hạn khi biết rằng sang năm sau là không được học chung lớp với cậu ấy nữa vì cậu ấy học vào ban B, còn tôi thì ban A. Giận cậu ấy, tôi không thèm nói chuyện một thời gian nhưng rồi tôi chợt hiểu, mình đã ích kỷ khi chỉ nghĩ cho riêng bản thân mà không xem đến cảm nghĩ của cậu ấy như thế nào. Cũng may mấy đứa bạn thân động viên chúng tôi học gần nhau và vẫn gặp hàng ngày được nên tôi thấy thoải mái hơn nhiều.

Rồi cũng đến kỳ thi tốt nghiệp, chúng tôi động viên nhau cố gắng hết mình để không phải hối tiếc. Ngày thi đầu tiên, thường thì mọi người được bố mẹ chở đến trường còn cậu ấy lại tự đi xe đạp. Tôi chợt nhận ra cậu ấy thật tự lập. Trường thi khá rộng, mỗi khi tới nơi, tôi đều chạy quanh tìm cậu ấy, lo lắng khi không thấy cậu ấy. Và để rồi khi khuôn mặt nhễ nhại mồ hôi, đỏ hồng vì nắng xuất hiện trước mặt tôi với nụ cười tươi rói, tôi chỉ muốn ôm cậu ấy thôi. Khi thi xong, hầu như chúng tôi không gặp nhau cho tới ngày nhập học. Vẫn nụ cười đó, con người đó, chỉ cần thấy ở đâu là tôi cũng vui rồi.

dù đã đi học đại học, có người ngỏ ý nhưng tôi vẫn không thể mở lòng. Tôi nhớ cậu ấy.

Dù đã đi học đại học, có người ngỏ ý nhưng tôi vẫn không thể mở lòng. Tôi nhớ cậu ấy.

Cấp 3 nhiều bạn mới, niềm vui mới, bận rộn học tập, thời gian gặp nhau ngày càng ít, đến nỗi mà mỗi lần họp lớp, tôi luôn cố gắng đi để mà được gặp cậu ấy. Tôi thấy buồn, thấy nhớ. Mỗi lần nhìn thấy cậu ấy ở xa, tôi chỉ muốn chạy đến nói chuyện nhưng có vẻ như sức mạnh của thời gian thực sự lớn. Tôi không thể, có cái gì đó níu lại, có một khoảng cách giữa chúng tôi, một bức tường mỏng nhưng lại đủ dày ngăn cách chúng tôi. Cậu ấy vẫn vui vẻ cười đùa với bạn bè và tôi chợt nhận ra mình không phải là người duy nhất.

Chẳng lẽ chỉ có mình tôi thích cậu ấy? Nhiều lúc, tôi trách cậu ấy sao vô tâm không nhớ đến tôi nhưng rồi tôi lại tự trách mình suy nghĩ nhiều. Những việc khi xưa chỉ là trò đùa trẻ con, chỉ đơn giản là tình bạn mà thôi. Tôi vẫn cố chấp chờ đợi vì dù sao tôi cũng thích cậu ấy. Đến khi nào cậu ấy mới nói câu tương tự với tôi?

Ba năm cấp ba ngắn ngủi trôi đi, tôi có nhiều bạn hơn nhưng lại mất đi một người mong chờ nhất. Thật chua chát, xót xa khi một lần hiếm hoi tôi gặp lại cậu ấy đang đi cùng người bạn. Khi đó, tôi có can đảm trêu chọc trước nhưng như một vết dao đâm thẳng vào trái tim tôi. Thái độ thờ ơ ấy và cả câu nói lạnh lung không chút cảm xúc của cậy ta khi người bạn hỏi về tôi: 'À nó học ở lớp A mấy ý'. Tôi thấy ánh mắt xa lạ của cậu ấy thì như rơi vào khoảng không vô định. Tôi chỉ còn biết đứng im lặng đến khi con người ấy đi khuất. Có lẽ ông trời đang trả lại cho tôi những gì tôi làm với cậu ấy. Bấy giờ, tôi mới thấu hiểu mình nhẫn tâm đến cỡ nào, làm người ta tổn thương nhiều ra sao... Ông trời đúng là có mắt mà! Câu nói mà tôi mòng chờ cậu ấy nói với mình có lẽ sẽ không thể thành hiện thực nhưng tôi vẫn cứ mong!

Cậu ấy là mối tình đầu của tôi và tôi nhớ cậu ấy rất nhiều. Chỉ cần không làm gì, ngồi không một chỗ là hình ảnh cậu ấy lại đầy ắp trong tâm trí. Vì thế mà dù đã đi học đại học, có người ngỏ ý nhưng tôi vẫn không thể mở lòng. Tôi nhớ cậu ấy. Lúc này đây, tôi không muốn chờ đợi nữa. Tôi muốn được thổ lộ với cậu ấy rằng tôi thích cậu ấy như thế nào nhưng lại không có cơ hội. Tôi phải làm sao đây? Làm sao có thể gặp được cậu ấy?

T.K.D

* Gửi tâm sự của bạn về changnang@ngoisao.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối.

Nguồn: ngoisao.net

vân hugo vượt qua khủng hoảng hậu ly hôn

Vân Hugo vượt qua khủng hoảng hậu ly hôn

Những ngày lễ 8/3, 14/2, cô thường đi chơi xa với 'người đàn ông bé nhỏ' để không thấy chạnh lòng và làm mới tinh thần.

>> Con trai Vân Hugo quấn mẹ không rời
>> Vân Hugo một mình tổ chức sinh nhật con trai

Chia tay với chồng khi còn trẻ và một mình nuôi con, Thanh Vân Hugo từng rơi vào khủng hoảng, mất phương hướng trong cuộc sống, không biết mình cần gì, muốn gì. Tuy nhiên, với bản tính mạnh mẽ, cộng thêm một vài 'bí quyết' nho nhỏ, Thanh Vân giờ đã lại tìm thấy bình yên và cân bằng được mọi chuyện. Ngoisao.net đã trò chuyện với chị về chủ đề này trước khi chị lên đường tham gia một chương trình từ thiện đến với các em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn.

Tự nhận mình là người có tính cách đơn giản, suy nghĩ quyết đoán, mạnh mẽ - trái ngược hoàn toàn với vẻ ngoài yếu đuối, Vân Hugo quan niệm hạnh phúc là được làm những điều mình thích và dám chấp nhận sự trả giá. Trước kia, chị mơ mộng bao nhiêu thì bây giờ lại thực tế bấy nhiêu. Chị chia sẻ: 'Trước khi làm một điều gì đó, tôi luôn suy nghĩ thật kỹ và lường trước những điều có thể xảy ra. Tất nhiên, chẳng ai có thể đoán trước được tương lai nhưng sự chủ động và tinh thần sẵn sàng chấp nhận sẽ giúp mình nhanh chóng lấy lại thăng bằng, ngay cả khi điều tồi tệ nhất xảy ra'.

Con trai giúp Vân Hugo nhận ra giá trị thật sự của cuộc sống

Những ngày lễ dễ khiến người ta chạnh lòng, Vân Hugo lại cùng con trai đi chơi đâu đó và mở lòng đón nhận tình cảm của bạn bè.

Những khi căng thẳng hay mệt mỏi, Vân Hugo thường đi mua sách hoặc những món đồ nho nhỏ cho Bin - cậu con trái 4 tuổi. Đọc sách, nhất là sách văn học, tâm lý, đem đến cho chị những bài học mà chẳng cần phải trải qua ở ngoài đời. Đôi lúc, chị cũng tự thưởng cho những cố gắng của mình bằng một lọ nước hoa mùi thơm yêu thích, đi spa để thư giãn hay đơn giản là một buổi tối nghỉ ngơi, không có công việc và ngồi nhà đọc truyện cho con. 'Hai mẹ con thích lắm. Có nhiều hôm nằm nói chuyện, trêu chọc nhau cả đêm mà không thấy buồn ngủ', Thanh Vân kể lại và niềm vui tràn ngập trong ánh mắt, nụ cười.

Từ khi có con, Thanh Vân thay đổi hoàn toàn cách nhìn nhận và ứng xử với những người không tốt, những điều không hay gặp phải. Nếu lúc trước, cô cũng khóc nức nở khi 'bị ai đó bắt nạt' thì giờ đây, cuộc sống 'vốn khắc nghiệt' đã dạy cho cô 'biết xù lông'. Bà mẹ một con chia sẻ: 'Nếu bạn ví bạn giống như một mặt phẳng, cứng rắn thì những người đánh bạn sẽ cảm thấy bị đau đớn hơn gấp nhiều lần so với bạn mà bạn lại chẳng cần phải đánh lại họ. Vì thế, đã lâu lắm rồi, tôi không còn phải khóc. Khi nào bức xúc quá thì viết ra và lòng lại thấy nhẹ nhàng hơn'.

Công việc bận rộn đem đến cho chị nhiều niềm vui.

Công việc bận rộn đem đến cho chị nhiều niềm vui.

Một năm sau 'bước ngoặt' lớn, Vân Hugo đã tìm lại được niềm vui, tình yêu bên gia đình và trong công việc. Đặc biệt, cậu con trai 4 tuổi mà chị luôn gọi bằng cái tên trìu mến 'người đàn ông bé nhỏ của đời tôi' bây giờ là chỗ dựa và nguồn động viên to lớn với Vân Hugo. Chị kể: 'Bin là một cậu bé rất có ý thức và tự lập. Bin không bao giờ đòi mẹ phải mua cho cái này, cái kia hay nũng nĩu mỗi khi mẹ đi công tác. Chỉ một lần Bin làm mẹ khóc khi hỏi về bố và từ đó đến nay, con không bao giờ nhắc lại chuyện đó nữa'. Công việc hàng ngày của Thanh Vân là làm biên tập viên cho kênh VTV4 và giảng dạy tại trường mầm non do cô làm chủ. Thời gian biểu bận rộn như thế khiến cô cũng chẳng có thời gian suy nghĩ linh tinh.

Sắp tới, Vân Hugo sẽ trở lại với niềm đam mê nghệ thuật cùng những dự án phim mới.

Sắp tới, Vân Hugo sẽ trở lại với niềm đam mê nghệ thuật cùng những dự án phim mới.

Vân Hugo quan niệm là phụ nữ không được cho phép mình xấu. Đó là cách giúp cuộc sống của mình nhiều màu sắc và hấp dẫn những người xung quanh. Vì thế, mỗi khi có thời giản rảnh rỗi, cô thường đi spa 1-2 lần/tuần để làm đẹp và 'refresh' tinh thần. Ngoài ra, cô cũng không quên trau dồi thêm vốn sống bằng sự trải nghiệm. Cô MC duyên dáng mượn một câu nói đã đọc được để tự khuyên: 'Phụ nữ hãy giống như một cuốn sách để người đọc lật mở từng trang, chứ đừng bày tất cả mọi thứ lên trang bìa'.

Bảo Nhi

Nguồn: ngoisao.net

khóc thầm với tình đơn phương tuổi học trò

Khóc thầm với tình đơn phương tuổi học trò

Tôi sợ nếu nói ra tình cảm của mình thì chúng tôi sẽ không còn nói chuyện với nhau được nữa. Nhưng không nói lại bứt rứt trong lòng.

Tôi và cô ấy đã học chung với nhau gần 3 năm. Khi tôi bước vào cánh cửa của trường cấp 3, tôi mới 15 tuổi nên có biết yêu là gì đâu. Nhưng khi học gần hết kỳ 1 của lớp 10, trong một chuyến đi chơi cùng lớp, tôi đã đèo cô ấy và chẳng may bị ngã. Tôi đã đỡ được cô ấy và cũng chính tình huống đó, tôi đã biết thế nào là 'Tình yêu sét đánh'.

Ảnh minh họa.

Tôi đã quá nhát gan nên không dám thổ lộ tình cảm của mình với cô ấy. Ảnh minh họa.

Tôi đã quá nhát gan nên không dám thổ lộ tình cảm của mình với cô ấy, chỉ dám quan tâm cô ấy từ xa một cách lặng lẽ. Cho đến năm lớp 11, khi nghe tin cô ấy đã có người yêu, lòng tôi như chết lặng. Cho đến bây giờ, đêm nào tôi cũng nhớ về cô ấy. Nhiều đêm tôi đã khóc một mình và tự nhủ tại sao tôi lại nhát gan như vậy?

Bây giờ, tôi và cô ấy đã học cùng nhau gần hết cấp 3 nhưng tôi vẫn không dám nói là tôi yêu cô ấy. Tôi đã biết lý do tại sao tôi không dám nói với cô ấy. Vì nếu tôi nói, tôi sợ chúng tôi sẽ không còn được nói chuyện với nhau nữa. Cô ấy cũng nói với những người bạn trong lớp tôi là cô ấy sẽ không bao giờ yêu tôi. Tôi đã rất đau khổ trong 3 năm vừa rồi. Tôi mong mọi người cho tôi ý kiến. Bây giờ tôi phải làm sao?

Ishai

* Gửi tâm sự của bạn về changnang@ngoisao.net để được độc giả chia sẻ, gỡ rối.

Nguồn: ngoisao.net